- Ủa, vậy là được vào vòng trong rồi hả? – Lâm vừa thắt dây an toàn, vừa hỏi
- Anh đang ở thời đại nào vậy? Em nói chuyện này được 8 kiếp rồi đấy!
- Vậy là em đỗ thiệt hả?
- Lừa anh làm gì
- Vậy mà đi ra mặt mũi thất thần… làm anh cứ tưởng…
- Thì đúng là vậy mà… em hơi buồn vì không được điểm tối đa, bị chung hạng… giá mà ôn kĩ thêm tẹo nữa là được xếp nhất rồi… - nó thở dài – nhưng mà không sao, vào vòng trong là tốt rồi..
- Anh thấy em đừng có thi kinh doanh nữa.. học diễn xuất đi! Em hợp với nghề này lắm đấy!
- Sẽ cân nhắc sau… về nhà lẹ đi anh, tối qua em thức cả đêm nên giờ mệt quá – nó ngáp xuýt sái quai hàm
- Cứ thức hôm thức đêm đi rồi sau này hối hận không kịp… - Lâm trách nó
- Tại nay có buổi phỏng vấn quan trọng mà… về lẹ đi, càm ràm hoài – nó hậm hực, gặp ai cũng bị la về tội này, cứ làm như ngủ muộn là chết không bằng (t/g: chắc thím này quên chuyện phải nhập viện mấy hôm vì làm việc quá sức đây mà)
Reng…reng…reng … điện thoại nó đổ chuông
- Đang định ngủ… cái con nhỏ này – nó bực bội nhấc máy – Cái giề?
- …
- Cái gì? – nó thất thanh làm Lâm giật nảy - Ở đâu?
- …
- Okok… tao tới luôn đây – nó cúp máy rồi giục Lâm – Anh anh…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122775/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.