Sau 3 tiếng đồng hồ, quá trình hát xong lại thu lại thì nó với Lâm cũng được thả về
- Ôi má ơi, ngồi 3 tiếng trời… ê ẩm hết cả người – nó vươn vai
- Mệt thì mệt thật nhưng cũng hoàn thành xong phần thu âm rồi. Vậy là anh có thể ngủ ngon rồi – Lâm tu nước
- Bao giờ thì anh bắt đầu quay MV?
- Chắc cũng phải tháng sau, tháng này kín lịch rồi – Lâm cho xe lăn bánh
- Nói gì thì nói em cũng không hiểu tại sao mà anh lại đồng ý 1 cái lịchtrình như này! Anh tính tu thành tinh hả? – nó trách móc
- Em nên vui mới phải chứ? Nó chứng tỏ là khán giả đang rất ủng hộ anh
- Mừng thì mừng thật, nhưng mà sức khỏe của anh quan trọng hơn chứ? Anh không tới bản thân mình sao?
- Rồi rồi, anh xin lỗi vì đã không tự chăm sóc bản thân. Anh hứa sẽ không tái phạm nữa
- Đừng có hứa suông đấy nhé!
- Em chẳng khác gì mẹ anh cả! Lần nào gọi điện cho mẹ là y như rằng tua bản trường ca hệt như em vậy!
- Thế mà anh vẫn vậy. Bữa nào em mách bác cho coi
- Ấy đừng… mà sao em chỉ trách móc mỗi anh thôi vậy? Con em thì sao? Vềsức tàn phá bản thân mình thì anh phải bái em làm sư phụ đấy!
- Em làm sao? – nó gân cổ lên cãi
- Có cần anh nói với bố ngày nào em cũng giả vờ đi ngủ trước rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122769/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.