- Để anh ý một mình đi – nó ra hiệu cho mọi người ra ngoài
…
- Anh nghĩ chị Tiên, à không, chị Hạ còn quay về Việt Nam không? - nó và Huy Anh tay trong tay đi trong công viên
- Cái đó thì chỉ có người trong cuộc mới biết được thôi!
- Một chuyện tình thật buồn... nó thở dài
- Em vẫn còn tâm trạng lo cho người khác sao? - Huy Anh giật tay nó, kéo về phía đối diện mặt mình
- Ý anh là sao?
- Chuyện tình 2 người đó đúng là buồn thật, nhưng anh còn đáng thương hơn cả 2 người đó đấy, em biết không hả? - Huy Anh mếu máo, làm cái gì màcả tuần này không 1 cuộc gọi, không 1 tin nhắn, cũng chẳng có lời hỏihan nào
- À... ra là anh buồn bực chuyện đó hả?
- Chứ còn gì nữa!Gọi điện thì không nghe, nhắn tin thì không trả lời, tới nhà thì khônggặp mặt, tới trường thì chẳng có trong lớp... rốt cuộc là cả 1 tuần quaem trốn ở góc nào vậy An? - Huy Anh giận dỗi
- Thôi mà... đừng có giận mà... em cũng đâu có cố ý đâu - nó làm nũng - Anh phải hiểu cho em chứ, dạo này em nhiều việc thật mà
- Việc thì việc chứ bạn trai em cũng phải quan trọng hơn chứ? - Huy Anh kể lể
- Được rồi mà, em xin lỗi, đừng có giận nữa ha! Để hôm nay em bù đắp cho anh được không hả?
- Bù đắp?
- Uhm - nó gật đầu
- Mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122764/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.