- Đức… con không sao chứ? – vừa thấy nó với Đức về, ba anh vội vã chạy lại hỏi thăm
- BA… - Đức quỳ xuống – Con sai rồi – nước mắt của anh bắt đầu rơi
- Con mới gọi ta là gì? – ba Đức ngỡ ngàng
- Ba… ba tha lỗi cho con có được không?
- Con chịu nhận ta làm cha rồi sao? – ông vui sướng
- Con…
- Đứng lên đi con… con chịu nhân ta là cha rồi?
- Trước đây là do con quá cố chấp, không biết đúng sai nên mới không nhận ra được tình yêu thương mà ba dành cho… con xin lỗi
- Con không phải nói xin lỗi… con chịu chấp nhận ba là tốt rồi, tốt rồi
- Ba sẽ không giận con chứ?
- Tất nhiên là không rồi… ba hứa, sẽ nhất định bù đắp cho các con thật xứng đáng – ba Đức ôm cả anh và Mai Anh vào lòng
- Ba... - Mai Anh với Đức xúc động
3 cha con đoàn tụ, nó mừng thay họ, nhẹ nhàng đi lên phòng, biết là không nên ích kỉ, nhưng lòng nó khá khó chịu
.
.
.
Cốc...cốc...cốc...
- Mời vào - nó nói
- Em ngủ chưa? - Đức vào phòng
- Em đang chuẩn bị. Có việc gì không?
- Chỉ muốn cảm ơn em thôi
- Có gì đâu, chuyện nên làm mà
- Nhưng An này, em không thấy những lời em vừa khuyên anh, cũng là khuyên chính bản thân mình sao?
- Anh khác, em khác
- Đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122733/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.