Có vẻ như hồ là nơi giải tỏa tâm trạng của em nhỉ? - Huy Anh bước tới cạnh nó
- ... - nó không hồi đáp
- Đứng ở đây gió lớn, em sẽ bị cảm đấy! Về...
- Nếu anh tới đây để khuyên em về nhà thì đi đi, để em một mình
- Anh.. được, ta không nhắc tới chuyện đó nữa
- Đừng nói gì hết
- Nếu đó là điều em muốn - Huy Anh đứng cạnh nó, trả lại bầu không khí yên tĩnh vốn có của con sông về đêm
.
.
.
- Kia rồi, họ kia rồi... - mọi người sung sướng vì tìm được nó với Huy Anh
- AN... - Mai Anh lao tới ôm chầm lấy nó
- Con hâm này... mày làm mọi người lo lắm đấy có biết không? - Phương trách
- Đang yên đang lành bỏ đi làm gì hả? - Trang mắng
- Có sao không? - Chi hỏi
- Muộn thế này mà ra sông ngồi, nhỡ có chuyện gì thì sao? - Tiên quan tâm
- An toàn là tốt rồi... - Huy thở phào nhẹ nhõm
- Báo cho anh Lâm chưa? - Đức hỏi nhỏ Huy
- Bảo anh ý về rồi - Huy gật đầu
Sau bao lời khuyên răn, khuyên nhủ, thậm chí là đe dọa mà nó vẫn giữ nguyên lập trường: có chết cũng không về
- Nếu đã như vậy thì... An này, em về nhà anh đi - Đức nói
- Có được không anh? Ba Linh sẽ lo lắng đấy - Mai Anh nhắc
- Không sao, dù gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122729/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.