Sáng hôm sau…
- Thôi chết cha, tại sao lại ngủ quên cơ chứ? Nhưng mà… chăn, ai đắp vậy? Chắc là An rồi… - Huy tỉnh dậy thì hốt hoảng. Đứng dậy, nhìn về phía bàn làm việc thì chẳng thấy bóng dáng nó đâu – Chắc là xuống nhà ăn sáng rồi – Huy vào nhà vệ sinh
.
- Mẹ… An đâu rồi ạ? – Huy ngồi xuống bàn
- Con không còn gì khác để hỏi sao? Mới dậy đã nhớ rồi hả? – ba Huy trêu
- Giờ thì con hiểu tại sao hai người lại có thể sống hạnh phúc tới bây giờ rồi đấy! – Huy uống sữa rồi nói – Chuyên gia ức hiếp con trẻ, đừng bí bí ẩn ẩn như vậy nữa, nói cho con đi, An đâu rồi?
- Con bé về từ sáng rồi – mẹ Huy trả lời
- Về rồi? Về từ lúc nào ạ? Không phải em ý ở nhà mình cả đêm hôm qua sao?
- Sáng nay tầm 6 rưỡi 7 giờ nó xuống rồi nói muốn về nhà nên ba nhờ chú Leans trở về rồi
- Sao không gọi con dậy, con trở về cho?
- Ba cũng nói vậy, nhưng con bé nói để con ngủ nên thôi… Công việc tới đâu rồi? Không gặp trở ngại gì chứ?
- Sắp xong rồi ạ, để lát con cóp phần của con vào rồi đưa cho ba xem
- Nhanh vậy sao? Mới có 1 ngày – mẹ Huy ngạc nhiên
- Chính xác là 19 giờ, An còn khuyến mãi cho ba thêm bản kế hoạch tổng thể luôn đấy!
- Con mắt nhìn người của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122681/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.