Phải yêu em ...
- Anh là người hay là đỉa vậy? Biết mấy giờ rồi không? - nó cầm lấy cái điện thoại rồi hét
- Anh... chỉ là anh muốn nhờ em giúp với bản hợp đồng đó thôi..
- Không. Có phải việc của em đâu? - nó từ chối thẳng thừng
- Lẽ nào em thấy chết lại không cứu?
- Thứ nhất: đây là chuyện của Văn thị nên em không muốn lo chuyện bao đồng. Và thứ hai: em có biết rõ tình hình cụ thể nó ra sao đâu mà giúp anh được? Tự lực cánh sinh đi...
- Vậy nếu như chú ngỏ lời mời con làm quân sư cho Văn thị con có làm không?
- Ba...
- Dạ? Chú... Hoàng... - nó lắp bắp, thôi xong rồi, hình tượng thục nữ của tôi - con không dám đâu ạ...
- Chú thấy con rất có năng lực, chua tin là con sẽ cứu chi nhánh thời trang của Văn thị một ván trông thua
- Hơ chú ơi... chú nghe lầm rồi... con ban nãy là nói bừa, nói bừa đấy ạ! Chú tìm người khác đi, con không làm được việc này đâu
- Coi như là chú cầu xin con có được không?
- Chua đừng như vậy mà, con khó xử lắm... - nó tìm đủ mọi cách để từ chối - Dù gì thì Văn thị cũng là một tập đoàn lớn, nếu việc này không thành thì mặt mũi Văn thị còn để đâu đây? Chú bảo con phải làm sao đây?
- Cái này...
- Tốt hơn hết là hai cha con chú tự bàn bạc với nhau đi, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122678/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.