- Nè, dừng đây được rồi... tôi tự bắt taxi - Phương nói
- Thôi, để tôi làm người tốt, chở cô về tận nhà - Hải ra tay nghĩa hiệp
- Ai mượn? Lúc nãy ai chảnh cơ mà? - nhỏ dội cho anh nguyên gáo nước lạnh
- Cô chứ ai?
- Anh... - nhỏ sôi máu định cãi thì ngẫm lại, hắn nói đâu có sai đâu - Tùy anh, nói trước, tôi chưa muốn về nhà đâu
- Thế định đi đâu? Vào bar hả?
- Ý kiến hay đấy
- NÀY... Cô có bị làm sao không mà vào đấy? Bộ lần trước bị vậy mà không chừa hả?
- Làm gì ghê thế? Không đi thì thôi, với lại hôm nay mặc bộ này không hợp để vào đó - nhỏ nhìn xuống dưới cái váy màu sữa và đôi giày búp bê của mình - Ơ mà này... chuyện của tôi mắc gì anh quản? Đi đâu là quyền của tôi chứ?
- Tôi thích đấy! Chưa muốn về nhà hay đi chơi cùng tôi đi!
- Cũng được, mà đi đâu?
- Đi đi rồi biết!
.
.
- An này - Huy Anh gọi nó
- Dạ?
- Em sợ anh tới nhà làm phiền sao?
- Dạ? Sao anh lại hỏi vậy? - nó ngạc nhiên
- Tại...
- Có những chuyện em không thể nói cho anh được. Anh thông cảm nhé! Anh dừng ở đây được rồi. Cám ơn anh nhé! - nó mở cửa bước xuống xe
.
.
Kít... - xe của Đạt dừng trước cửa nhà Trang
- Cám ơn anh! -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122660/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.