- Ra đi kìa, tới lượt tụi mình rồi – Phương huých nhẹ nó
- Diễn nào – nó hít sâu rồi nhẹ nhàng thở ra
Tiếng nhạc bắt đầu vang lên, du dương. Nó xoay người lại, bắt đầu cất tiếng hát:
Những yêu dấu một thời
Là bài thơ em viết... tặng anh, tình yêu đầu tiên mộng mơ
Từng dòng mực tím nghiêng nghiêng trên trang giấy học trò
Mai Anh từ từ xoay người lại, vừa cất lời, vừa bước nhẹ nhàng tới chỗ nó:
Những khao khát một ngày
Là được nhìn theo bóng hình quen từ sân trường qua ô cửa sổ
Nụ cười thân thương, dịu dàng ánh mắt khi anh gặp em
Và có lẽ em yêu anh là như thế....– nhỏ đưa mắt nhìn xuống sân khấu, nơi mà tình yêu của nhỏ đang ngồi
Phương cất lời:
Bài thơ em viết cho anh ngày ấy
Bài thơ thàm kín những nỗi niềm người con gái
Đã yêu anh, đã nhớ anh, đã chờ anh từng giây từng phút trôi qua...– Phương bất động một vài khắc khi bắt gặp ánh mắt của Hải
Chi tiếp lời:
Là bài thơ em viết cho anh ngày ấy
Tình yêu em mong manh như cơn gió thu qua
Một tình yêu như là mơ, một tình yêu như là thơ
Em tặng anh bài thơ ấy, em tặng anh một trái tim...
Cả 4 đứa đồng thanh:
Ngây ngô
Tiếng nhạc du dương kết thúc, nhường chỗ lại cho một giai điệu nhanh, được hòa phối khí lại, ca khúcGiấc mơ thần tiêncủa Miu Lê.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122641/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.