Tùng...tùng...tùng... tiếng trống kết thúc giờ học vang lên trong sựsung sướng của mọi học sinh, và nó cũng không ngoại lệ. Nó vươn vai,đóng sách vở lại bỏ vào cặp, đứng dậy rồi ngáp một cái, không hiểu lý do vì sao mà tiết cuối cùng lại học Sử cơ chứ? Vốn thích Sử nhưng từ khilên cấp 3, gặp giáo viên dạy Sử thì nó thề là không đội trời chung vớicái môn học đó nữa.
- Tao về trước nha! - Phương chào nó
- Ừ, vềđi...- nó cũng chào lại - Nhanh lên con kia, làm cái gì cũng lề mề... -nó giục Mai Anh, mấy hôm nay do là giận dỗi Trí nên con nhỏ đó mới chịuvề cùng nó, chứ không bình thường là vừa tan học một cái là cái "đôiuyên ương" ấy cao chạy xa bay luôn.
- Đây đây... về thôi... - nhỏ xách cặp rồi đứng dậy
.
.
- Này... - nhỏ huých nhẹ vào eo nó
- Sao? - nó ngước đầu lên nhìn nhỏ, vì đang vừa đi, vừa dán mắt vào quyển sách mà ba nó mới tặng sau chuyến lưu diễn
- Mày tính làm hòa với Phương thật hả?
- Không được sao?
- Ý tao không phải vậy! Tao vẫn không hiểu chỉ sau 1 buổi tối mà từ địchthành bạn luôn là sao? Mày không sợ nó giả vờ làm bạn với mày rồi đâmsau lưng mày sao? - Mai Anh lo lắng
- Mày bớt suy diễn giùm tao cáiđi! Cái Phương không xấu xa như mày nghĩ đâu, cũng chỉ xuất phát từ mộtchữ "yêu" thôi mà! Cũng như vì yêu Trí nên vừa thấy người ta đi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122610/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.