- Đợi em lâu chưa? – nó đặt chiếc ba lô xuống ghế
- Em nhìn cổ anh giống hươu cao cổ chưa? – Quân chìa cổ cho nó xem
- Gì mà căng thế? Mới tới muộn có 5 phút, anh chưa biến thành hươu cao cổ được đâu – nó bĩu môi rồi cầm cuốn menu lên
- Cái gì cơ? 5 phút của con gái tụi em là nửa tiếng thực tế hả? – Quân há hốc mồm, hẹn nó 9 giờ mà 9 rưỡi nó tới rồi kêu tới muộn 5 phút… đầuhàng với nhỏ em gái luôn
- Này… em hẹn chị Tiên giúp anh rồi đấy nhá! Không cảm ơn thì chớ còn trách móc gì? Hai có tin là em đi về không?
- Ấy ấy… giận nhanh thế em gái… Hai đùa tí mà… đùa chút cho vui thôi… anh đợi, anh đợi được mà… mới có nửa tiếng, cả tiếng nữa anh cũng đợi đượcmà… - nó tìm được đúng điểm yếu của Quân rồi
- Chị ơi, cho em một dưa hấu ép… - nó gọi nước uống – mà em hỏi thật nhé, làm gì mà sao anhcuồng chị Tiên thế hả? Mà có cuồng thì sao không tự mình làm đi… lần nào cũng bắt em hẹn hộ rồi đuổi đi… - nó phụng phịu
- Anh có trả công em đàng hoàng đấy còn gì!Anh em với nhau, nhờ có tí xíu mà cũng tính toán nữa…
- Mà trả lời em đi, làm gì mà anh cuồng bà chằn lửa đấy thế? – nó nóixong rồi bất chợt ngó nghiêng xung quanh và thở phào nhẹ nhõm… may quá,bả không có ở đây
- Ờ thì… -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122595/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.