- Ờ... để tao xem xem - Mai Anh lấy trong túi của nhỏ chiếc điệnthoại ra bấm bấm vài cái rồi mặt xịu hẳn xuống - Có mật khẩu mày ơi!
- Giờ tính sao bây giờ? - nó gãi đầu - Anh có ý kiến gì không Đức? - nóquay sang hỏi Đức thì thấy anh với Hải và Trí đang quay mặt về chỗ khác - Nè... em đang hỏi anh đó! Sao cứ quay mặt đi đâu thế? Khinh thường emhả? - nó cầm vai Đức quay lại, Đức nhìn nó rồi nhắm tịt mắt vào
- Anh bị làm sao thế? Trúng gió hả? - nó thấy khó hiểu
- Mày để áo thế kia thì mấy ổng làm sao dám mở mắt? - Mai Anh nhìn nó một lượt rồi hiểu ra được nguyên nhân hành động kì lạ của ba người
-À... mày nhắc tao mới nhớ! Đang tính cởi ra để mặc cho cái Phương, nó ăn mặc phong phanh vầy kiểu gì cũng nhiễm lạnh cho coi... - nó nói rồi cởi nốt mấy cúc áo - Mấy người đừng có suy nghĩ lung tung nữa đi, em có mặc áo bên trong mà! - nó cười
- Nè... mặc vào cho nhỏ đi... - nó đưa cái áo cho Mai Anh
- Anh đặt nhỏ xuống đi... - Mai Anh nói với Hải
- Ờ ờ...
- Hay cho Phương về nhà anh tối nay đi Hải! - nó chợt lóe ra ý tưởng
- Cái gì? - Hải hét to
- Làm gì mà phản ứng dữ dội vậy? Thứ nhất, nhà anh ở gần đây. Thứ hai là anh ở có một mình, tiện hơn... - nó giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122591/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.