- Em... tỉnh rồi sao? - Đức hỏi. Nó từ từ mở mắt, nhìn thấy từng người, từng người một đều lo lắng cho nó
- May quá mày không sao, làm tao lo sốt vó - Mai Anh đỡ nó ngồi dậy
- Tao nhớ là mình bị ngã cầu thang, không biết là có bị đập đầu vào đâu không mà đầu tao đau quá! - nó một tay ôm đầu
- Có sao không? - Đức sốt sắng - Để anh đi gọi cô y tế
- Em tỉnh rồi sao? - Cô y tế đi từ cửa vào, xuýt thì đụng trúng Đức đang định chạy đi tìm cô
- Dạ... - nó gật đầu
- Có thấy đau đầu, chóng mặt hay buồn nôn không? - cô vừa kiểm tra, vừa hỏi nó
- Chỉ hơi đau đầu thôi ạ! - nó trả lời
- Vậy thì ổn rồi, chỉ là va chạm nhẹ thôi, đừng quá lo lắng. Với lại em chịu khó dùng nạng trong tuần tới nhé!
- Hả??? Tại sao lại phải dùng nạng ạ? - nó ngạc nhiên
- Em bị bong gân khi ngã ... - Đức nói
- Phải dùng nạng thật sao? Bất tiện lắm... - nó thở dài. Đức nói nó mớiđể ý là chân mình đang bó bột, cái đầu đau làm nó quên luôn cái châncũng đang bị thương
- Em thấy ổn chưa? Nếu em thấy chưa ổn thì cô sẽ thông báo cho phụ huynh đón em về - cô ý tế nói
- Dạ không em ổn, cám ơn cô – nó cười rồi gắng đứng dậy khỏi giường
- Để anh dìu em về lớp –
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122581/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.