- Cậu có sao không? - thấy nó vừa ngồi vào chỗ là Mai Anh "kiểm tra" người nó luôn, xem có xây xát gì không
- Đâu có sao đâu... - nó cười
- Thế là tốt rồi... - cô thở phào nhẹ nhõm
- Mà Mai Anh này, kể cho tớ về anh cậu đi!
- Anh Đức ý hả?
- Ừ... - hóa ra là Đức
Mai Anh bắt đầu kể, hai người, một câu chuyện:
"Mẹ mình mất từ khi mình mới lọt lòng, còn anh Đức thì mới có 3 tuổi. Mộtđứa trẻ phải chịu nỗi đau mất mẹ khi mới có 3 tuổi thì thật là đángthương. Nội mình nói hồi đó nhà mịn khó khăn lắm, không được như bây giờ đâu. Ba mình đi làm xa suốt, mình và anh đều do một tay bà nội nuôilớn, hàng tháng, ba mình chỉ gửi tiền về thôi. Đối với anh em mình thìnội như là mẹ vậy. Anh Đức trông vậy chứ cô đơn với tội nghiệp lắm! 2năm trước, ba mình từ Pháp về, là một tài phiệt có tiếng, nhưng anh ýkhông chịu nhận cha, rồi bỏ học, đi gây sự với người khác rồi thành rabây giờ. Anh ý chỉ có mười đệ tử trung thành mà anh ý tin tưởng nhấtthôi. Anh ý lạnh lùng nhưng hiền khô à, sống tình cảm lắm!"
Mai Anh cũng giống nó, từ khi sinh ra đã không được mẹ âu yếm, yêu thươngnhưng nó vẫn hạnh phúc hơn nhiều khi được nhiều người chở che và bảo vệ. Nghe câu chuyện mà Mai Anh kể, khóe mắt nó cay cay...
...
- Vui ghê, mình với cậu được chung một nhóm -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122565/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.