- Lâm à, đưa em đi học được không? - nó đề nghị
- Cậu chủ đưa đi không tiện đâu, để anh đưa em đi - Long giành
- Đúng rồi đấy, chân em đang bị thương, để anh Long đưa em đi đi
- Chân em đỡ rồi, cũng không cần dùng nạng nữa, chở em bằng xe máy đi học đi, đeo khẩu trang với mắt kính thì chả ai nhận ra anh đâu - nó lờ luôn lời của Long nói
- Thôi được rồi, đợi anh lên thay quần áo đã
- Nhanh lên nha! - nó cười rồi ra phía ghế sô pha ngồi
- Sao không để anh đưa đi? - Long thắc mắc
- Để anh đưa đi để em mất tự do thêm sao?
- Anh... cũng chỉ muốn tốt cho em thôi mà... - anh không ngờ nó giận daitới vậy. Cả tuần nay rồi, nó không thèm nhìn mặt Long. Đúng là cái mồmhại cái thân, chỉ vì 1 câu nói mà bị ghét cả tuần nay
- Kệ anh... mình đi thôi anh - nó xách cặp ra ngoài khi thấy Lâm xuống
...
Tùng.. tùng...tùng...
- Ya!!!! - tất cả học sinh trong trường hét lên trong sung sướng
Cái tiết học mà người người đều mong chờ - đó là tiết tự học. Đó là tiếtcuối của các ngày 2, 4, 6, khi học viên tự học mà không có sự kiểm soátcủa giáo viên. Vậy nên có thể làm mọi điều mình thích trong một tiếngnày. Nó thường hay lên sân thượng của trường - một nơi lí tưởng để ônbài bởi sự yên tĩnh của nó. Tới "góc học tập" tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122561/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.