Chưa kịp hết buồn thì nó đã phải đâm đầuvào để ôn thi cho kì thi chuyển cấp sắp tới. Nó học ngày đêm vì nó không muốn làm ba mình thất vọng, nó muốn tự mình thi vào một trường cấp 3thật tốt để ba nó được tự hào, nở mặt nở mày vì nó với mọi người và họhàng. Càng nghĩ vậy nên nó càng cố học, ra sức, ngày đêm ôn tập.
2 tuần trước khi thi….
Cốc…cốc
-Anh … Lâm… anh Lâm – nó thều thào ngoài cửa phòng Lâm, không hiểu sao mà cả tối hôm nay đầu nó cứ đau như búa đổ, tay chân thì run cầm cập tới mứctắt hết quạt, đắp chăn mà vẫn thấy run và đến giờ thì nó chỉ tìm cáchlết xác sang để cầu cứu Lâm thôi vì nó biết Long mà ngủ thì chắc trờisập cũng chả đánh thức được tên heo mập đó
-… - im lặng là phản hồi mà nó nhận lại được từ Lâm sau gần 5 phút đứng ngoài cửa
-Anh… Lâm… anh… - cố tiếo tục hét lên với cái âm thanh mà nó cho là khôngthể to hơn nhưng sự thật thì chỉ là volume min của min
-…. – vẫn cái tiếng im lặng đáng sợ đó, Lâm ngủ rồi sao? Tại sao lại ngủ sớm đúng cái hôm mà nó thê thảm thế này cơ chứ?
Cốc… cốc…cốc
-Anh Long… - hết cách rồi, đành phải thử tới cái tia hi vọng cuối cùng chính là Long
-Có chuyện gì vậy? – Long mở cửa ra rồi hỏi nó… trời ơi, nếu không phảitoàn thân nhức nhói thì chắc nó đã nhảy chồm lên để ôm hôn cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122545/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.