Cửa xe mở ra, hai gã nam tử một trước một sau bước ra.
Lúc này mưa vừa ngừng, gạch xanh ở trạch viện còn ướt sũng, tường che im ắng có cẩm đang mọc lan tràn, xung quanh trước mắt đều là màu xanh biếc.
Nam tử đi phía trước cầm trong tay một hộp gấm dài, thân mặc bộ trường sam màu thiên thanh, trên dưới chân giày da bóng lưỡng. Tuy rằng là cách ăn mặc cũ, nhưng bởi vì dáng người cao gầy, phái đoàn mười phần, cũng có vẻ khí thế phi phàm. Hắn đứng ở cửa, rất xa nhìn vào trong một cái, mới xoay đầu nói với một nam tử mặc quân phục khác.
– Vào thôi.
Nam tử khác vừa đi theo bước chân hắn, vừa nhỏ giọng nói thầm.
– Đã nói rồi … Đợi cha ngươi lại giáo huấn ta, ngươi phải đỡ giúp ta.
Nam tử phía trước nghe tiếng quay đầu lại, chỉ thấy hắn mi mục trong sáng, mũi cao ngất, da trắng nõn, tuổi nhìn như xen khoảng ba mươi đến bốn mươi. Hắn nghe vậy thoáng mỉm cười, nụ cười này, lại lộ ra vài đường nếp sâu ở khóe mắt.
– Đi thôi… Yên tâm, có cái gì Tam gia đều thay ngươi đỡ.
Hắn vừa nói, vừa đưa hộp gấm cầm trong tay qua.
– Ngươi cầm, đợi nhìn thấy mặt ông già thì nói là ngươi chuẩn bị.
– Đ***, bố có thể chuẩn bị thứ này? … Ông già nhà ngươi so với quỷ còn tinh, nói dối thế này ổng cũng có thể tin?
– Mặc kệ ông già nghĩ thế nào, đây trên mặt đều là lễ phép của ngươi …
Nói tới đây, nam tử chớp mắt, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dau-dinh-cao-cua-tra-cong-va-tra-cong/1605260/quyen-4-chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.