Tạ Viễn khóe miệng run rẩy, nhưng vẫn nhận cái chén, buột miệng nói một tiếng.
– Cảm ơn.
Hắn vừa uống vào một ngụm, liền nghe thấy bên cạnh có tiếng ngập ngừng nói.
– Cái đó… Khai bao có hơi đau… Ngươi kiên nhẫn một chút… Ta sẽ nhẹ nhàng …
Tạ Viễn bỗng thấy trước mắt tối sầm, một ngụm lão huyết vọt lên cổ họng…
Dùng tới công phu kiềm chế cả đời này, mới đem ngụm sữa vừa rồi nuốt xuống, ra vẻ trấn định buông cái chén, một phen kéo tên kia tới, hung tợn ngăn chặn miệng chó kia…
Tầng tầng liếm cắn, đầu lưỡi vói vào khoang miệng, ở trong miệng đảo qua, đánh ra một chuỗi hỏa hoa tê dại …
Cánh tay Tạ Viễn rắc chắc hữu lực, trên ngón tay còn mang theo điếu thuốc, gắt gao đem Lý Hổ ôm vào trong ngực, hắn thở ra khí tức mang theo chút mùi thuốc lá nhàn nhạt, môi, mắt, lỗ tai, cổ… Từng chút từng chút, hoàn toàn bao phủ lên Lý Hổ.
Thân thể rắn chắc trong lòng chậm rãi lộ ra một cổ mềm mại, giống như chân giò lợn hảo hạng sau khi nướng, da thịt chạm tay nóng bỏng, nóng đến dưới bụng hắn cũng dấy lên một phen hỏa… Tạ Viễn cánh tay nắm chặt, đã nghĩ áp đảo Lý Hổ trên giường!
Trong mê mê mang mang, Lý Hổ lập tức ý thức được nguy cơ, vì thế đột nhiên nhảy tránh đứng lên.
– Đã nói lần này để bố đến!!
…
Tạ Viễn cúi đầu thì thấy, tên này độc nhãn trừng rất tròn, ngay cả hốc mắt đều có chút phát hồng…
‘Mà thôi… Thê vận không tốt, cũng đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dau-dinh-cao-cua-tra-cong-va-tra-cong/1605239/quyen-3-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.