Tuồng viện Trường Sinh là nhà hát duy nhất ở Trương Gia Khẩu.
Hiện nay đoàn kịch lên đài ở đây là đoàn Quảng Hòa tới từ Bắc Bình. Hôm nay đóng cửa, mọi người đều đang nghỉ ngơi, trong sương phòng tụ tập nói chuyện phiếm, cũng có ở trong sân luyện giọng. Đột nhiên, bầu gánh vội vàng tiến vào nói.
– Mau dọn dẹp dọn dẹp, chuẩn bị lên diễn. Tạ Tư lệnh lập tức sắp tới chỗ chúng ta nghe kịch!
Mọi người đồng loạt nhìn về phía bầu gánh, khuôn mặt “không thể tin được”. ‘Vừa rồi còn đang nói chuyện bàn về anh hùng dân tộc, bây giờ mới vừa thoát hiểm trở về, liền muốn tới chỗ chúng ta nghe kịch?!’
…
Quản lý rạp hát và bầu gánh cùng nhau đứng ở cửa lớn chờ đón Tư lệnh đại giá quang lâm.
Ngày xưa luôn phong thái đoạt nhân Tạ tư lệnh, hôm nay mặc bộ quân phục dơ bẩn dính máu, trên đầu băng gạc, sau khi từ trên bước xe xuống, đi thẳng đến bên khác, hơi hơi cúi người, thế nhưng tự mình mở ra cửa xe, từ bên trong thỉnh một người ra.
Quản lý và bầu gánh đồng thời kinh ngạc mở miệng.
Cách cửa kính xe, Lý Hổ đem nếp nhăn khóe mắt Tạ Viễn thấy rất rõ ràng. Hắn sắc mặt ám trầm, cả mặt hiện ra tang thương và mỏi mệt, duy độc đôi mắt, vẫn dịu dàng sáng ngời, chuyên chú nhìn vào trong xe…
Hắn trong lòng căng thẳng, dâng lên một cỗ tư vị nói không nên lời. Im lặng không lên tiếng xuống xe, đi theo Tạ Viễn vào ghế lô chuyên dụng trên lầu.
Một rạp hát to như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dau-dinh-cao-cua-tra-cong-va-tra-cong/1605188/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.