Lý Hổ dùng sức chớp hai con mắt tròn tròn của hắn, tận lực ở trên mặt làm ra một vẻ mặt chân thành.
Mặc dù có một con mắt dốc không lên lực, nhưng một con khác vẫn ánh mắt sáng ngời, giãy dụa định sóng mắt lưu chuyển.
– Làm sao có thể… Đảng ta hướng tới là kiên quyết chủ trương bỏ ân oán, cùng chung kháng Nhật! Ta cam đoan với đồng chí Mác, tuyệt sẽ không báo thù… Ta đã sớm bỏ ý nghĩ đó trong đầu.
Tạ Viễn hút một hơi thuốc, nhíu mày.
– Lý Liên lạc viên, ngài đây là giả đại biện toán đến nghiện rồi?!
ngụy quân tử bất lương mưu mô gian ác, làm bộ nhân nghĩa đạo đức vì nước vì dân.
Hắn gảy tàn thuốc vào gạt tàn, như có chút đăm chiêu gật gật đầu.
– Hôm nay không có tâm tình, ngày sau nhớ nhắc Tam gia ngươi, hảo hảo sửa chữa ngươi một chút! Mông thông, người liền đứng đắn.
Lý Hổ nghe xong lời này, ‘xì’ bốc ra một luồng hơi nóng, sắc mặt trở nên hơi hơi biến hồng.
Hắn trong lòng không phục, nóng lòng muốn cãi lại. Ma xui quỷ khiến, cư nhiên phản bác một câu.
– Đồ nhát gan, nói không tâm tình thì để bố đến, ta giúp ngươi thông thông mông!
Lời vừa nói ra, hắn trong lòng đã thầm nói một tiếng ‘Không xong!’
Quả nhiên, Tạ Viễn nâng mắt nhìn qua, tựa tiếu phi tiếu.
– Tiểu lão hổ đây là đói nóng nảy!
Hắn từ trên ghế sô pha chậm rãi đứng lên, đi tới trước mặt Lý Hổ. Sờ sờ râu trên cằm, vươn tay đến, ở trên mông Lý Hổ vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dau-dinh-cao-cua-tra-cong-va-tra-cong/1605182/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.