Lý Hổ ở bệnh viện mặt trận nhận một hồi chữa trị, vài ngày sau, mắt trái hắn băng một miếng vải gạc về tới Tam Dương trấn.
Ngày đi, Tạ Viễn không xuất hiện. Ngược lại là Lý sư tàn quân lúc ấy đi theo hắn, mạng lớn sống sót bị bắt đều được thả ra cùng hắn.
Lý Hổ trong lòng thực bình tĩnh. Bắt đầu từ khoảnh khắc trốn lên ca-nô, hắn đã lựa chọn vận mệnh của mình.
Hắn là người nhất định phải ở trong loạn thế kiếm ăn!
Sống thì sẽ báo thù, sẽ lăn lộn đến phong sinh thủy khởi!
làm việc gì đó trong thời gian ngắn phát triển rất nhanh, lớn mạnh hoặc có hiệu quả ngoài dự đoán.
Nếu là nửa đường chết, đó cũng là kết cục trong dự liệu.
Hắn không suy nghĩ tiếp về Tạ Viễn nữa. Giờ bản thân mọi thứ không bằng người, nghĩ cũng vô dụng!
…
Ngày 4 tháng 7 năm 1926, chính phủ quốc dân Quảng Châu ban bố “Tuyên ngôn Bắc phạt”. Ngày 9, quân cách mạng quốc dân ở trước Quảng Châu tuyên thệ khi xuất quân, chiến tranh Bắc phạt chính thức bắt đầu!
Ta không hy sinh, quốc sẽ trầm luân,
Ta không đổ máu, dân chẳng an bình.
Quốc đã trầm luân, nhà ai còn tồn,
Dân không an bình, dân ai còn sống.
Ôi tướng sĩ ta, thề ngươi trung thành,
Chủ nghĩa Tam Dân, hồn của cách mạng.
Ôi tướng sĩ ta, cùng phú đồng cừu!
[ Thơ tuyên thệ trước khi quân cách mạng quốc dân Bắc phạt xuất quân]
Ngày 1 tháng 8, Tây Khẩu cứ điểm quan trọng.
Tạ tư lệnh đối với Quân trưởng quân I Lục Trọng Lân nói.
–
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dau-dinh-cao-cua-tra-cong-va-tra-cong/1605172/quyen-1-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.