Sau khi Ngô Phó Tổng lý nói rõ hết, mặc dù hết sức muốn duy trì lại một chút thân phận bản thân, nhưng lại nhịn không được lộ ra vẻ đáng thương hề hề cầu xin.
– Tạ Tư Chính, việc này, nên nói tôi đều nói … Ngài xem, hơn nửa đêm thế này … Có thể đưa tôi trở về không?
Tam thiếu gia gật gật đầu.
– Đêm nay mạo muội rồi. Yên tâm, sẽ an trí hảo ngài.
Nói xong, hắn đứng dậy đi ra cửa.
Một lát, hai gã lính mang súng trường đi vào phòng.
…
Lý Hổ và Tam thiếu gia đứng song song ở ngoài cửa, cửa không khép lại, hắn thấy rõ ràng thảm cảnh bên trong.
Ngô Phó Tổng lý là một kẻ mập mạp, tuy ngực trúng hai viên đạn, lại vẫn có khí lực vừa hét thảm, vừa xông tới cửa, vì thế binh lính thẳng hướng về phía đầu gã nổ đạn. Súng trường Krupp cỡ nòng lớn Đức sản xuất, một viên liền bay đầu Ngô Phó Tổng lý…
Tam thiếu gia mặt không chút thay đổi nhìn tất cả, chỉ ánh mắt hơi hơi phát sáng. Hắn từ trong túi áo bành tô lấy ra một bao thuốc lá, rút ra một điếu đưa cho Lý Hổ, chính hắn cũng ngậm một điếu vào miệng.
– Đi, chúng ta ra ngoài một chút.
Hai người châm điếu thuốc, từ dưới thang gác vào trong viện.
Người buộc trên cây hòe đã đông lạnh thành tượng băng. Xuyên qua lớp băng trên mặt, vẫn có thể nhìn thấy màu than chì trên mặt, một khắc bị chết đông cứng lại, cái loại biểu tình vừa sợ hãi mà đau khổ.
Hai người đứng trước tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dau-dinh-cao-cua-tra-cong-va-tra-cong/1605166/quyen-1-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.