Lý Hổ trần mông nằm ở trên giường, hai tay không cảm giác, nửa người dưới cũng giống như không phải của mình. Hắn trơ mắt nhìn một vệ sĩ cao lớn thô kệch đi vào, lưỡi đao trên tay còn sáng lên sắc bén.
Nước mắt lập tức chảy ào ào như nước sông, hắn xoay đầu vùng vẫy hơi tàn, đem mặt chôn chặt ở trong gối.
Vệ sĩ trong lòng đối thiếu gia nhà mình tràn đầy kính nể và ngưỡng mộ. Gã biết Lý Hổ, là một đại nhân vật ngày trước nổi tiếng như vậy, rơi vào trong tay thiếu gia, còn không phải ngoan ngoãn trần mông bị làm, xong rồi còn khóc như đại cô nương.
Nghênh ngang đi tới bên giường, gã một tay chế trụ cái ót Lý Hổ lật mặt hắn qua.
– Thành thật chút! Thiếu gia dặn dò, động tác nhanh nhẹn tí, không để mày chịu thêm tội.
Đến lúc này, Lý Hổ trong khôn cùng tuyệt vọng ngược lại tỉnh táo lại, hắn đột nhiên mở miệng hỏi.
– Đại ca, anh là người Thiểm Tây đi?
Vệ sĩ sửng sốt.
– Đúng vậy.
Lý Hổ đổi tiếng Thiểm Tây.
– Tui cũng thế, Tuy Đức.
Vệ sĩ nhếch miệng.
– Hai ta gần nhau, tui là Định Biên.
Nói xong, hắn làm mặt nghiêm.
– Đồng hương thì đồng hương, thiếu gia căn dặn, tuyệt không thể qua loa!
Lý Hổ cười thảm một chút.
– Tui biết. Chỉ cầu chú, xin thương xót, xem tại mặt đồng hương, mời Tam gia đến, cứ nói tui cầu hắn ta lần cuối nghe tôi nói một câu.
Tam thiếu gia bên này đã thay tây trang, đang soi gương sửa sang lại dáng vẻ. Hắn định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dau-dinh-cao-cua-tra-cong-va-tra-cong/1605130/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.