Tam thiếu gia cuối cùng vẫn là cho Thôi Liên Chính một cơ hội, sai gã chạy về nhìn Lý Hổ!
Thôi Liên Chính không dám nói không. Dù sao đều là chết, giờ không đáp ứng liền chết, còn có thể liên lụy người nhà, nói vâng ít nhất còn có một đường sinh cơ.
Cũng là gã vận khí tốt, Lý Hổ cư nhiên thu nhận gã đầu hàng.
Kỳ thật có phụ tá khuyên hắn nhổ cỏ tận gốc, nhưng khi Lý Hổ và Thôi Liên Chính cùng nhau ăn uống chơi gái đánh bạc, cướp bóc vơ vét tài sản thì hơi có chút tâm tâm tương tích, vì thế lại thu dung gã.
Bây giờ hắn “đường làm quan rộng mở”, nắm quyền, tự phong là Quân trưởng Quân Độc lập Phụng Thiên. Lại khéo là lúc chiếm đóng Phụng Thiên mấy bà vợ bé đều thất tán hết cả, trong nhà rỗng tuếch, vừa lúc dọn chỗ chứa người mới.
.o.
Lý Hổ mặc quân phục tướng quân mới tinh, ở trên đầu bôi một lớp dầu thật dày, ngâm khúc ca nhỏ vuốt ngược tóc bóng mượt ra sau, đứng ở trước gương soi soi, thấy mình quả thực anh tuấn không ai sánh kịp.
Hắn đối diện với gương nhếch miệng cười, một hàm răng trắng như tuyết.
Đáng tiếc.
Nếu không phải sợ đau, đổi thành vàng càng khí phái hơn!
Mặc dù là lớn lên từ trong khổ đắng, nhưng kỳ thật Lý Hổ từ nhỏ yếu ớt sợ đau, quá khứ là không có biện pháp, hiện tại có điều kiện, liền tận khả năng nuông chiều bản thân, nói không chừng đành phải để lại ít khuyết điểm như vậy.
Sửa sang thoả đáng, lại ở trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dau-dinh-cao-cua-tra-cong-va-tra-cong/1605124/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.