- Con khốn kiếp, chính mày đã hãm hại tao!
- Vậy sao? Đây chính là gậy ông đập lưng ông đó biết không? Nhưng mà câu nói này...nghe có vẻ quen tai quá.
Trịnh Uyên Ninh đứng trước bồn rửa tay từ từ khom người xuống, đối diện với ả đàn bà khốn khổ trước mặt. Trên người cô ta không còn chỗ nào được coi là lành lặn, bị đánh đến mức chiếc váy đắt tiền thương hiệu Channel kia cũng trở nên rách nát thảm hại.
Đó chính là cái giá phải trả khi dám ngang nhiên gây chuyện ở địa bàn của cô. Sa Thiềm là nơi ăn chơi loạn lạc, nhưng không có nghĩa bất cứ ai cũng có quyền bước vào đây lộng hành.
- Nhớ cho kĩ, Trịnh Uyên Ninh này chưa bao giờ ngán một ai. Cô nhiều lần đến đây ức hiếp cấp dưới của tôi, tôi thay họ lấy lại công bằng. Kéo cô ta ra ngoài!
Uyên Ninh một tay gác lên đầu gối, tay còn lại bóp chặt lấy cằm của ả mà siết mạnh. Cùng là phụ nữ với nhau, hà cớ chi phải gây khó dễ cho nhau. Một tiểu thư danh giá cỡ nào cũng không giấu nổi bản chất thối nát, ỷ lại vào quyền thế mà ức hiếp những kẻ mà cô ta coi là thấp hèn. Uyên Ninh càng cảm thấy chán ghét, hất mạnh ả ngã ra sàn nhà vệ sinh, gằn giọng ra lệnh cho hai tên cao to, lực lưỡng đang canh gác ngoài cửa.
Uyên Ninh cô làm vậy xem ra còn có chút nương tay, nếu không tấm thân vàng ngọc đó không biết đã bị bao nhiêu thằng đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-day-dua-khong-luong-truoc/2699596/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.