🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Uyên Ninh ngẩn đầu nhìn xung quanh, ở đây chắc chắn là không có gắn camera, hắn theo dõi cô thông qua đâu chứ. Cô tức tối mở miệng chửi một câu bỏ tức, nếu hắn có nghe được thì cũng không liên quan đến cô.



Bỗng trước mặt phát ra tiếng ình oàng, một lối đi được mở ra, thế mà vẫn không có nổi một loại ánh sáng từ mặt trời nào chiếu vào được.



A Tấn, trong số những thuộc hạ của Lục Khải Ưng bước vào. Anh ta chỉ đứng sau A Tống về chức vị ở nơi này. A Tấn nhìn cô bằng ánh mắt không chút thiện cảm, nói thẳng ra là ghét bỏ.



- Đi theo tôi.



Uyên Ninh vội rời khỏi đó đi theo sau anh ta, cô tuy không sợ, nhưng vừa ra ngoài nhìn một góc khu này, cô dường như mất đi phương hướng.



- Hắn ta muốn đưa tôi đi đâu?



A Tấn chẳng thèm đáp, đôi chân vẫn bước đi đều đều với phía trước, vốn chẳng xem Uyên Ninh thật sự tồn tại sau lưng. Cô cũng không chấp loại người này làm gì, nếu đã là người dưới trướng của Lục Khải Ưng, thì cũng xem mạng người như cỏ rác mà thôi.



Đi rất lâu, lướt qua rất nhiều ngỏ ngách, càng đi xa căn phòng kia hơn, Uyên Ninh dần cảm thấy thích thú khi ở chỗ này. Do từ rất nhỏ cô vốn đã có sở thích thám hiểm rồi.



- Nhiệm vụ của tôi kết thúc, cô hãy tự lực cánh sinh đi.



- Khoan đã, tôi...







Nói còn chưa xong, A Tấn đã đi khuất sau lối đi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-day-dua-khong-luong-truoc/2699583/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.