Kết thúc một chuyến bay dài đến Ireland, thủ đô Dublin rực rỡ, cổ kính chứa đựng bầu không khí khác biệt với bất kì nơi nào khác, nhịp sống của con người nơi đây rất hiện đại, đường phố tuy không ồn ào xe cộ nhưng lại rất tấp nập những dòng người, đi bộ chậm rãi trên phố. 
Trải qua một đoạn đường dài nhưng Uyên Ninh không mệt mỏi như những lần trước, trên chuyến bay cô chỉ ngủ đúng hai tiếng đã thức giấc, yên lặng ngắm nhìn những làn mây trên bầu trời xanh trong, cho đến khi khung cảnh bên ngoài dần dần lộ ra mấy đồi núi um tùm một màu xanh. 
Cô ngắm mây, ngắm tuyệt cảnh, còn Lục Khải Ưng thì ngắm cô suốt hành trình dài. 
Cả hai xuống sân bay, di chuyển đến một khách sạn tại thủ đô để nhận phòng, là loại phòng VIP dành cho người có thẻ hội viên. Uyên Ninh chỉ có nhiệm vụ ngoan ngoãn đi theo phía sau Lục Khải Ưng, chăm chú nhìn anh giao tiếp với người bản địa bằng tiếng nước ngoài, cho dù cô có cố cách mấy cũng không đoán được anh nói gì. 
Bỗng ánh mắt của cô nàng tiếp tân tự dưng đặt lên người cô, cùng với một nụ cười vô cùng hiếu khách, cô ấy hỏi Lục Khải Ưng câu gì đấy, sau đó cô chỉ thấy anh đáp lại một đoạn thoại ngắn nhưng lại khiến cô gái ấy cười tươi, ánh mắt hâm mộ lộ rõ. 
Lục Khải Ưng đeo kính râm, nên cô không nhìn thấy được đôi mắt anh cũng nhuộm đậm ý cười. Anh quay lại nắm lấy tay cô, tiến về thang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-day-dua-khong-luong-truoc/2699473/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.