- Hôm nay anh sang đưa em đi làm được không?
- Sao vậy?
Hình như căn phòng yên tĩnh quá, chỉ có hơi mát từ điều hòa tỏa ra nhènhẹ khiến giọng ngái ngủ của Phong càng thêm chút lạnh lùng. Thanh nhìnsang kim đồng hồ mới ngấp nghé bốn giờ sáng. Đúng rồi lúc này có khi nào Phong đã thức dậy đâu, tuy không muốn nhưng cô vẫn thành thật:
- Cảm giác không yên tâm.
- Em bắt đầu có cảm giác kiểu ấy từ khi nào vậy? Tùy hứng thế?
- Thôi được rồi, em tự đi vậy.
Kết thúc cuộc nói chuyện chóng vánh mà không mấy vui vẻ với Phong, Thanh mở tủ quần áo, nhưng lại không lựa chọn kỹ càng như mọi khi, cô hơinhíu mày, với tay lấy chiếc áo thun trắng và quần jeans đen đơn giản,cũng không trang điểm mà để mặt mộc, lấy chiếc kính đen to che đi cả nửa khuôn mặt, bịt khẩu trang vào, rồi mới xuống ga ra chung cư dắt chiếcvespa trắng ra ngoài. Nhưng rõ ràng vẫn có cảm giác ai đó theo sau mình, Thanh chỉnh chiếc gương nhìn ra phía sau, cô thấy hai chiếc Sh màu càphê cứ tà tà chạy sát nút nên cũng hơi đề phòng. Hiện giờ đã năm giờsáng, tuy người đi lại không ít nhưng để an toàn cũng không thể lơ làđược. Dừng đèn đỏ, Thanh đứng sát vào lề đường gọi điện thoại:
- Chị Thanh?
- Hình như có người theo tôi, hai chiếc Sh.
- Trên đường có công an không chị?
- Tôi chả thấy ai, ngày thường thì ra khỏi cửa là gặp, giờ cần thì bói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-cho-anh-thang/2952893/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.