" Ba, mẹ, Lạc Lạc vào được hay không?"
Tiết Lạc gõ cửa, nhỏ nhẹ gọi một tiếng. Chờ đến khi bên trong ứng thanh đồng ý mới ló đầu vào. Trước hết là tặng ba Tiết, mẹ Tiết một nụ cười chào buổi sáng vô cùng rạng rỡ.
" Lạc Lạc, mau đi vào!"
Ba Tiết, mẹ Tiết thấy Tiết Lạc đến tìm liền rất là vui vẻ, mau mắn gọi cô trực tiếp đi vào.
Thử hỏi làm sao có thể không vui đây? Trước đây, muốn nói Tiết Lạc đến tìm bọn họ, trừ phi là trời sập xuống mặt đất a!
Tiết Lạc nghe gọi không nói hai lời liền một bước lại một bước, rảo nhanh vào trong phòng.
Hôm nay cô vận một chiếc váy trắng dệt tay bằng lụa mềm mại. Thân váy được thiết kế dụng tâm ôm sát vào thân hình nhỏ nhắn. Chân váy dài đến đầu gối, tà váy được gấp nếp uốn lượn vô cùng tinh tế càng làm nổi bật vẻ nhí nhảnh, đáng yêu của Tiết Lạc.
Bộ váy nàng chính là thành quả cả buổi sáng cô đã phải trái chọn phải chọn, tìm muốn lòi mắt mới tìm ra được một món đồ miễn cưỡng có thể dùng cho người mặc.
Bất quá, ngực áo vẫn bị trể xuống để bại lộ non nửa bộ ngực sữa tròn đầy ra ngoài không khí. Điều này khiến Tiết Lạc rối rắm không thôi. Lại phải tốn thêm một hồi chọn lựa nữa mới chọn được một chiếc áo khoác màu hồng phấn đi kèm.
Cẩn thận đem khoá kéo lên cao, Tiết Lạc đứng trước gương xoay qua, xoay lại một hồi. Chắc chắn chiếc áo khoác vừa vặn che đậy được khuyết điểm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-tranh-doat-nam-chu-cua-nu-phu-nu-chinh-mau-tranh-ra/82115/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.