Ca phẫu thuật của Âu Thần Dương được tiến hành hết sức thuận lợi nhờ có nguồn máu được tiếp ứng kịp thời. Ngay đêm hôm đó, nhóm người bàn nhau đưa anh về thành phố để tiện cho việc điều dưỡng vì điều kiện ở bệnh viện ngoại thành không được tốt cho lắm.
Tiết Lạc đi theo xe bệnh viện đưa Âu Thần Dương đi, bên cạnh cô còn có Thẩm Dật Phàm và Diêu Nhật Hàn. Cố Nguyên Phong lại cùng Lâm Quân Thần đi xe khác, trước khi rời đi, ánh mắt của hai người đồng loạt dán lên người Tiết Lạc, sâu bên trong là một tia giãy giụa cùng lưu luyến vô cùng mãnh liệt.
"Cậu ấy sẽ không sao đâu! Anh chắc chắn!"
Thẩm Dật Phàm nắm lấy tay Tiết Lạc, độ ấm từ bàn tay anh truyền đến khiến cô phút chốc ngẩn ngơ, từ từ ngẩng đầu đối diện với ánh mắt dịu dàng sâu thẳm của anh, khóe môi bất chợt hơi run rẩy rồi lại mím chặt, nhưng thủy chung không thốt lên được lời nào.
Diêu Nhật Phàm ngồi một chỗ, hết nhìn Âu Thần Dương sau ca phẫu thuật vẫn tái nhợt thiếu sức sống, lại nhìn sang Tiết Lạc cũng không kém phần ủ rũ bên cạnh, đột nhiên có một tia sáng lóe lên trong đầu, trao đổi ánh mắt với Thẩm Dật Phàm lại nhận được cái gật đầu rất khẽ, không khỏi thở dài một tiếng, cũng trở tay nắm lấy bàn tay của cô.
"Lạc Lạc, em có phải có tình cảm với anh Âu rồi không?"
"Không có!"
Tiết Lạc lắc đầu, cô ngồi dựa vào thành xe, suy nghĩ đắn đo một hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-tranh-doat-nam-chu-cua-nu-phu-nu-chinh-mau-tranh-ra/3251777/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.