" Chúng ta yêu nhau đi!"
Câu nói thẳng thắn hòa quyện cùng giọng nói trầm ấm đầy ma lực của Thẩm Dật Phàm làm Tiết Lạc ngẩn ra, trong phút chốc, cô không biết mình phải nói gì, cứ ngẩn người ra ngây ngốc nhìn anh, khóe môi mấp máy mang theo một tia run rẩy không thể diễn tả bằng lời.
Thẩm Dật Phàm bị đôi môi Tiết Lạc run rẩy như vậy quyến rũ, anh cười một tiếng, khẽ cúi đầu xuống chạm nhẹ lên môi của cô.
Vào khoảnh khắc hai cánh môi chạm vào nhau, thời gian tưởng như lập tức ngừng lại, lắng đọng và quay cuồng.
Nụ hôn của Thẩm Dật Phàm không mang theo tia tình dục nào dù chỉ là rất nhỏ, chỉ thoáng chạm vào rồi rời đi. Nó không điên cuồng, trằn trọc như Âu Thần Dương, càng không có mùi vị hoang dã ma mị dụ hoặc như Cố Nguyên Phong. Đó chỉ là một nụ hôn rất bình thường, nếu có thể dùng một thứ gì đó để hình dung, có lẽ là gió, cũng có thể là thảo dược... Thật sự rất dịu dàng và tươi mát, nhưng lại dễ làm cho lòng người đắm say.
" Em hiểu chứ?"
Thẩm Dật Phàm chỉ chạm nhẹ trong chớp nhoáng rồi rời khỏi, nhưng bàn tay anh vẫn đặt ở bên gò má của Tiết Lạc không hề rời đi, đôi mắt sâu lắng nhìn sâu vào mắt cô, như cố gắng để cô quan sát được tần suất dao động mãnh liệt đằng sau vẻ ngoài bình lặng thản nhiên đó.
Tiết Lạc thấy rồi... Cô thật ngại ngùng rũ nhẹ hàng mi xuống che đi nội tâm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-tranh-doat-nam-chu-cua-nu-phu-nu-chinh-mau-tranh-ra/3251730/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.