Tiết Lạc được Cố Nguyên Phong đặc biệt đưa vào phòng tiếp khách. Sau khi phân phó người đi pha trà, anh ta liền ngồi ở đối diện chống cằm, lăng lăng nhìn cô, nhưng lại vẫn như cũ một câu không nói.
Tiết Lạc hơi nhíu mày, tâm tình có chút buồn bực không thể nói rõ. Người này tại sao lại nhìn cô như vậy, cô cũng là người, nhất định sẽ khó chịu đó!
" Cố tổng, anh có thể vui lòng dời mắt đi một chút, bên kia có một bồn hoa rất đẹp!"
Tiết Lạc nâng tay che miệng ho khan một tiếng, chỉ tay hướng về chậu cây tử đinh hương màu tím nhỏ được đặt ở bệ cửa sổ sát đất bên cạnh ban công. Cô vốn đơn giản chỉ muốn đổi hướng chú ý của người nào đó, nhưng e rằng lại khiến người nào đó hiểu lầm, khóe môi vẫn đong đầy một nụ cười vô cùng chói mắt cùng hấp dẫn.
" Tiết tiểu thư thật có mắt thẩm mỹ, nhưng so với ngắm chậu hoa cô vẫn thích ngắm người thật như cô hơn, dù sao không phải bao giờ cũng có phụ nữ xinh đẹp để ngắm, có phải không?"
Anh thiếu thốn phụ nữ đến vậy cơ à?
Tiết Lạc âm thầm chửi trong lòng, khóe môi đã sớm co co giật giật, kiềm nén bản thân mình xúc động nói.
" Anh nếu muốn phụ nữ, làng hoa có rất nhiều. Mua một cành hoa có khi còn mua một tặng một, anh hẳn là tha hồ giải tỏa. Còn nếu không thích dùng chung đồ với người khác, tốt nhất nên tìm một tiểu bạch thỏ trong gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-tranh-doat-nam-chu-cua-nu-phu-nu-chinh-mau-tranh-ra/3251726/chuong-61-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.