Tiết Lạc cuối cùng cũng có thể vào đến lớp học. Trong lớp đã có sẳn không ít người. Mỗi người đều đang làm việc riêng, cũng không có một ai nâng mắt chú ý đến cô một chút.
Này là xem cô thành bao gạo tàng hình rồi có phải hay không?
Tiết Lạc nâng tay vò vò tóc. Cô cũng không quá để tâm đến đãi ngộ của mọi người với cô. Có khi như vậy còn làm cô thoải mái dễ thở hơn.
Chỉ là Tiết Lạc bây giờ có một vấn đề hết sức nan giải. Đó là cô không biết cô ngồi ở vị trí nào. Hay nói đúng hơn là Tiết Lạc trước kia ngồi ở vị trí nào.
Nguyên tác tiểu thuyết của An Li cô đều ghi nhớ rất kĩ. Nhưng trong đó quả thực chưa bao giờ đề cập đến chỗ ngồi của Tiết Lạc. Bởi vì phần lớn thời gian cô ta đến trường đều sẽ chạy theo đuôi Diêu Nhật Hàn chứ làm gì có thời gian đến lớp học.
Cũng thật phục cô ta làm sao mỗi năm đều lên lớp như vậy! Có phải là chơi tiềm quy tắc hay không a!
" Chỗ ngồi của tôi là ở đâu vậy!"
Tiết Lạc quay sang nhìn Đông Phương Linh thản nhiên hỏi. Cô nghĩ rằng dù cô không ưa cô ta nhưng ở đây bây giờ trừ cô ta ra, một người cô cũng không có nhận thức.
Tiết Lạc cũng không muốn mất thời gian đi làm quen người mới. Đó là chưa kể tới khả năng bọn họ có nguyện ý muốn cùng cô kết bạn hay là không.
Dù trong lòng quả thật vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-tranh-doat-nam-chu-cua-nu-phu-nu-chinh-mau-tranh-ra/3251686/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.