“Khụ khụ.” Tiếng ho mềm mại nhu nhược giống như tiếng trẻ nhỏ ho khan khiến cho hai người bên trong chú ý, cùng lúc quay đầu nhìn về phía Ngô Diệu Ny.Sau khi nhìn thấy Ngô Diệu Ny, hai người đều kinh ngạc. Dưới áp lực mãnh liệt truyền đến, Ngô Diệu Ny bày ra vẻ mặt vô tội, cười cười vươn tay chỉ phía sau cửa lớn đang mở nói:
“Ngại quá. Tôi thấy cửa không đóng. Thật xin lỗi.”
Nói xong Ngô Diệu Ny ngượng ngùng cười, lại cảm thấy không ổn, có chút ngập ngừng mở miệng nhìn Thẩm Ngạn và Tạ Nghệ Hinh, vì bị mắc mưa nên quần áo mỏng manh dính sát vào thân thể Ngô Diệu Ny, sáng sớm mùa hè có chút lạnh, Ngô Diệu Ny lạnh run, đứng ở cửa, giống như sắp ngã. Thẩm Ngạn nhìn cả người Ngô Diệu Ny ướt đẫm, lại quay đầu nhìn ngoài cửa sổ vẫn còn đang mưa thì biết Ngô Diệu Ny trên đường tới đây bị mắc mưa.
“Em…”
“Hắt xì, hắt xì.”
Thẩm Ngạn còn chưa kịp mở miệng thì bị tiếng hắt xì của Ngô Diệu Ny đánh gãy.
Ngô Diệu Ny xoa xoa cái mũi, thầm đoán chắc có lẽ ngày hôm qua ngủ không được, hơn nữa buổi sáng hôm nay còn mắc mưa nên bây giờ bị cảm.
Thảo nào cô cảm giác hơi chóng mặt.
Thẩm Ngạn nhìn bộ dáng cả người ướt đẫm của Ngô Diệu Ny mà có chút lo lắng, hai hàng lông mày không tự giác nhíu chặt, lại nhìn trong tay cô cầm bản hợp đồng, phát hiện đây là tài liệu hôm nay mình cần liền biết là do cô đi đưa tài liệu cho mình mới để bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-tranh-doat-cua-nu-phu/4360936/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.