Tôi tên là Lý Thần, một người bị bệnh tim nhưng lại cố giả bộ thành một người khỏe mạnh. Trong hai tháng, tôi làm phẫu thuật tim, giải phẫu rất thành công, cùng trái tim mới rất hợp.
Mỗi lần tôi nghĩ đến chủ nhân của trái tim này, lòng vẫn âm ỉ đau, nhưng vẫn rất thích loại cảm giác này, như vậy tôi mới có thể nghĩ cô ấy vẫn còn sống.
Hiện tại, tôi không còn cảm thấy cô đơn nữa. Tôi từng oán giận cha mẹ không có dư thời gian để làm bạn với tôi, ở bên tôi nhiều nhất chính là quản gia, bác Lý. Tại sao tôi không thể giống thằng nhóc của bác Lý, mỗi ngày đều nằm trong lòng ba mẹ làm nũng? Nhưng từ lúc gặp được cô, cô ấy giống như một thiên sứ, xông vào trong tâm của tôi.
Lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy, chính là khi cô ấy trốn ở một góc vụng trộm khóc. Khi đó, tôi nghĩ đến chính mình mỗi lần đau lòng hay khổ sở, có chuyện không vui, cũng thích trốn trong góc tối, tự mình chữa thương, nhất thời tôi cảm thấy vô cùng thân thiết, nhịn không được chậm rãi đi về phía cô.
Cô giống như là bị doạ, trên mặt còn vươn nước mắt, ngơ ngác nhìn tôi. Cuối cùng còn nói tôi đừng xen vào chuyện của người khác.
Khóc đến ngay cả nói cũng không rõ làm cho tôi cảm thấy buồn cười.
Cô có chút tức giận nhìn bộ dạng nghẹn cười của tôi, mà tôi lại từ trong mắt của cô thấy được một loại sắc thái hấp dẫn mình.
Tôi nghĩ muốn quen biết cô.
Tôi tự nhận bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-tranh-doat-cua-nu-phu/4360929/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.