Từ Man đi đến cửa sổ, ngoài trời tối đen như mực không phân rõthứ gì, ban đêm ở hoàng cung mang theo một luồng hơi thở âm trầm, thỉnhthoảng có toán thái giám cung nữ xách đèn lồng đi tới đi lui ở ngoàiđiện, thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy vài tiếng ré chói tai như tiếngngười khóc la.
Từ Man ôm lấy cánh tay, trên mặt lại rất hờ hững, nàng biết qua đêm nay, tất cả mọi thứ sẽ như bụi trần lắng đọng (kết thúc).
Hoàng hậu ngồi trên giường êm, vẻ mặt không còn ôn nhu như trước, nàng cũngkhông kiêng dè Từ Man, để nữ quan ngay trước mặt Đại trưởng công chúa và Từ Man, lần lượt báo cáo mọi chuyện lớn nhỏ trong Phượng Tê Cung. TừMan thế mới biết, trong khoảng thời gian này Hoàng hậu và mẫu thân chẳng những ngủ đông dưỡng thân, mà đã sớm bố trí hậu thủ ngay tại trongcung, cũng không biết đây là chủ ý của Hoàng hậu, hay là dự cảm củaHoàng đế cữu cữu có trước đó.
Dần dà, trong cungkhông riêng gì tiếng của thái giám cùng cung nữ, cẩn thận dỏng tai nghe, Từ Man thậm chí có thể nghe thấy tiếng quát tháo lạnh như băng của thịvệ.
Tiếp theo đó, Hoàng hậu sai người đóng cửa đạimôn Phượng Tê Cung, thậm chí lại một lần nữa bắt trói một đám cung nữ và thái giám giam lại, Từ Man không muốn đi ra bên ngoài, bèn cùng mẫuthân ngồi trong phòng đợi tin tức.
Sau đó, xa xa độtnhiên truyền đến mùi khét, Hoàng hậu cau chặt đầu mày, vội sai ngườichạy tới tường cung xem xét, rồi mới trở về báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-thuong-vi/2127542/quyen-5-chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.