Lúc Từ Mansải bước qua bậc cửa cao cao kia, trong nháy mắt lại có chút hoảng hốt,nàng bảo thị vệ đứng canh ở cửa, còn mình thì mang theo nha hoàn đi vào. Vừa nghênh diện là một mảng hoa viên, nhưng trụi lủi chưa có một bụihoa nào, chắc là đợi nàng gật đầu mới dám khởi công. Trong tòa viện tửtam tiến này, phía bắc có ba gian phòng, trong đó một gian là nhà giữa,hai gian hai bên là nhĩ phòng, phía trái phải đều có vài gian sươngphòng, bao quanh lấy hoa viên, mà xen kẽ giữa những phòng ốc thậm chí là kéo dài đến tứ tiến, là một dãy hành lang gấp khúc thật dài với nướcsơn đỏ thẫm còn tươi mới.
Từ Man cấtbước lên, nỗi kinh ngạc trong lòng chưa tan, từng bước một men theo hành lang gấp khúc tiến vào tứ tiến, tìm tâm cũng ngày một thắt chặt, thậmchí còn cảm thấy nổi da gà. Trong tứ tiến có một mảng ao, bao quanh aolà một vòng núi giả, kết cấu phòng ốc cơ bản cũng giống như tam tiến,nhưng đối diện ao là một tòa lầu các hai tầng.
“Em vừa hỏirồi, tứ tiến là viện tử lớn nhất trong đây, ngũ tiến phía sau còn có một cái ao, thêm một cái lương đình, cửa hông phía sau thông ra ngõ nhỏ,nơi này chẳng những an toàn mà còn yên tĩnh thoải mái.” Thanh Mai vừahỏi một tiểu nha hoàn trong viện, rồi đi lên giải thích một chút.
Từ Man vẫnđứng trong hành lang gấp khúc, ngoảnh đầu nhìn khoảng gấp khúc, nàng lại từng bước đi tới trước, như đang nhớ lại điều gì.
Thanh Mai nghiêng đầu, im lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-thuong-vi/2127515/quyen-4-chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.