“A Man, thật trùng hợp.” Rèm xe được mở ra, Từ Man cúi đầu, hắn đang ngồi dưới cửasổ, hơi ngẩng đầu lên, nụ cười vẫn ấm áp như thế.
Từ Man biếthắn vì tránh hiềm nghi mà không nhờ quá giang, lại thấy chung quanhkhông ít người đang nhìn ngó, mặt già đỏ lên, hất đầu qua một bên, gọiphu xe tấp vào lề, tìm một tiệm cơm nhỏ gần đó đi vào. Nơi này khôngphải khu nhà giàu, phần nhiều là lão bách tính bình dân, cho nên phố xáxung quanh chỉ mở tiệm cơm quán trà, cũng toàn là những quán xá rất được bình dân hóa, thậm chí có không ít quán cơm không có phòng bao, chỉ cómột gian đại sảnh, vài cái bàn gỗ, chục băng ghế dài. Từ Man và Gia CátSơ Thanh cùng bước vào một tiệm cơm như thế.
Hiện tại còn chưa đến giờ cơm, nên trong tiệm rất vắng người, trong tiệm chẳng phânbiệt được chưởng quầy và tiểu nhị, ngồi trong quầy là một người phụ nữtầm hơn hai mươi tuổi, còn lại là một người chạy bàn bận rộn trong quán, trông hơn hai mươi tuổi. Hai người họ vừa làm việc vừa cười nói, vừanhìn liền biết là một đôi vợ chồng. Trong tiệm trang trí rất đơn giản,vách tường xám trắng, sàn lát đá sạch sẽ, trên xà nhà còn treo hoa đăngtừ Tết còn chưa tháo xuống, tuy đã bắt đầu biến cũ xám mờ, nhưng ở trong một gian tiệm cơm kiểu này, lại trông có vẻ ấm áp, trên vách tường cửachính treo bức họa không biết ai vẽ, lấy kinh nghiệm được hun đúc nhiềunăm nay của Từ Man, liếc mắt một cái đã nhìn ra ngay, bức họa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-thuong-vi/2127477/quyen-3-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.