Dọc đường đi đến sương phòng nghỉ ngơi, Từ Man hít sâu mấy hơi, liền cảm thấy trọckhí trong phổi loáng cái đã bị bài xuất ra hết, ngay cả tinh thần cũngtốt lên không ít, thật không biết những thứ hương phấn cổ đại đó có gìtốt, cần gì phải trây trét lên người nhiều như vậy, không sợ bị trúngđộc chì sao. Như mẫu thân chỉ thích thoa một ít nước hoa hoặc tinh dầulinh tinh, mùi hương nhẹ nhàng khoan khoái nhiều hơn.
Vòng quahành lang gấp khúc, Từ Man chớp chớp mắt nhìn về phía ngoài hành lang,cây cối xanh um tươi tốt, sặc sỡ đủ loại hoa, tuy Từ Man không thể nóirõ tên mỗi loại, nhưng nhìn cũng thích. Hơi ngửa đầu, Từ Man nhìn lênnóc cột trụ, hoa văn tường vân được tô xanh kia, không biết vì sao lạikhiến nàng gợi nhớ đến giấc mơ đêm qua, mặc dù Từ Man biết rõ những đoạn trong sách kia xảy ra trong phủ quận chúa mà Hoàng đế ngự ban, nhưngnàng vẫn không nhịn được mà nhìn thêm vài lần. Thì ra, Gia Cát Sơ Thanhsống tại một nơi như vậy.
“Ai nha, vào nhanh một chút, đang vào hè, thời tiết càng ngày càng nóng.” Đứng tạicửa là tỳ nữ bên người của Đại trưởng công chúa – Xuân Nha, nàng sớm đãtheo Vương ma ma đến đây thu dọn phòng, vì nàng đi theo Đại trưởng côngchúa lâu nhất, nên cũng là người hiểu tâm tư công chúa nhất.
“Đúng vậy, sợ là qua hạ chí* liền càng nóng hơn.” Niên ma ma ôm Từ Man vào phòng, quả thật so với bên ngoài mát mẻ hơn.
* Tiết hạ chí: theo lịch Trung Quốc cổ đại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-thuong-vi/2127422/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.