“Quận chúa, đúng rồi, tư thế này không sai.” Tân ma ma đỡ thân mình nhỏ nhắn của Từ Man, vừa lòng gật gật đầu.
Từ Man âmthầm thở phào nhẹ nhõm, động tác hành lễ vạn phúc này, nếu nàng còn làmkhông tốt nữa, chân cũng muốn phát run đến nơi rồi.
Ngày maichính là 15 tháng giêng, dù Đại trưởng công chúa có không vui đi nữa, cả nhà Từ Man cũng phải trở về nhà cũ, cho nên đối với những thứ như lễnghi thỉnh an, mấy ngày nay Tân ma ma vô cùng chăm chỉ dạy dỗ, mặc dùđộng tác của Từ Man còn có chút trúc trắc, không những thế còn có chúttùy ý, nhưng dù sao nàng cũng còn nhỏ, chỉ cần không quá khác người cũng sẽ không bị người khác nói gì. Bởi vì đây là lần đầu tiên Từ Man đếnnhà cũ, hơn nữa trong truyện miêu tả tình huống ở nhà cũ cũng không tốtlắm, cho nên vì không muốn làm mất mặt cha mẹ, mấy ngày nay nàng rấtchăm chỉ luyện tập.
“Muội muội!!”
“Muội muội, khỏe hông?”
Tiếng bướcchân rầm rập, vẫn như ngày thường, người chưa thấy đã thấy tiếng tớitrước. Từ Man đứng thẳng người lên, đi đến bên ghế dựa ngồi xuống, loạighế dựa này là phụ thân đặc biệt sai người đóng cho nàng, nguyên cả bộcòn có kỷ trà (bàn trà) và bậc để chân nho nhỏ, vừa khéo dùng để học lễnghi đứng ngồi mấy ngày nay, đoán chừng đến khi nàng lớn hơn chút sẽkhông còn dùng được.
“Hai vị tiểu lang tinh thần thật tốt.” Tân ma ma lui xuống đến đứng ngay ngắn saulưng Từ Man, không mang theo một ý cười nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-thuong-vi/2127400/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.