Thanh Trà bị cảnh sát dẫn đi, đám phóng viên cứ bâu lại như ruồi xung quanh cô, cản trở khiến xe cảnh sát khó khăn duy chuyển. Thiên Hữu tức giận nhìn bà nhưng chẳng dám thốt lên một câu nào, bà nhìn biểu cảm là biết hắn đang nghĩ gì bà nói.
" Chưa đủ bằng chứng để kết tội Hà thì người có bằng chứng khả nghi nhiều nhất phải bị bắt chứ, thà bắt lầm còn hơn bỏ sót mà"
Hà được mẹ chồng chống lưng nên ngang nhiên tung hoành. Thiên Bảo không kiềm được mà lườm cô ta vài cái.
" Bảo đang tức chị hả? Tức thì làm được gì chị nè?"
Thiên Bảo kiềm chế không thốt lên được một lời nào, mặc dù lúc đầu hắn có chút mất bình tĩnh mà nghi ngờ, chửi rủa Trà nhưng bây giờ người hắn nghi ngờ rõ ràng nhất lại là Hà.
Thiên Khôi chứng kiến từ đầu tới cuối chẳng xen vào được mà nói một câu gì. Nhìn thấy mẹ có chút khác lạ, cậu cảm thấy không quen cứ như bà trở thành một người khác vậy.
Trà bị tống vào tù cô đau buồn cũng có nhưng chủ yếu là giận người mẹ đó nhiều hơn. Vài ngày sau cảnh sát nói Trà có người thân tới thăm cô bất ngờ lắm bước ra xem người ấy là ai.
" Chị khoẻ không?"
Người con gái đó đội nón lưỡi trai, bịt khẩu trang còn đeo kính nên cô không nhận ra. Nhưng sau khi giọng nói quen thuộc đó cất lên cô như vỡ oà. Đó là Đình Ân vừa thấy Ân cô đã xúc động hỏi.
" Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-hon-nhan/3360739/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.