Thanh Trà thắc mắc, một người giàu có như ông ta thì có thể giấu vàng bạc ở đâu được nhỉ? Tiền thì cô vốn được thừa hưởng nhưng những thứ quý giá của ông ta thì cô không thấy đâu cả. 
" Chẳng lẽ ông ta bán hết rồi?" 
Lục lọi mãi trong nhà chẳng có thứ gì đắt tiền cô sinh nghi, nhưng vì không kiếm được nên cô cũng cho qua. Lục mãi cô cũng chỉ thấy mỗi tắm hình của người mẹ quá cố của mình. 
Mẹ cô vốn là một người dịu dàng, bà là con gái duy nhất của ông trùm bất động sản. Sau khi bị ba cô dụ dỗ bằng những lời mật ngọt bà đã chấp nhận lấy ông làm chồng, nhưng hạnh phúc chẳng được bao lâu thì ông giở thói. Côn đồ, lăng mạ người khác một cách thậm tệ, chưa kể ông cũng là người trực tiếp sát hại nhà ngoại cô khiến cô không còn chốn dung thân. Còn ông thì sống ung dung trên đống tiền vừa cướp được. 
Trà không những hận ông mà còn muốn khiến ông phải trả giá nhưng lại có người làm thay cô việc đó rồi, ông ta đã chết thì coi như mọi thứ cũng chấm dứt. Bây giờ cô có thể tự do, tự tại sống an nhàn đến chết rồi. 
Trong đám tang cô không khóc cũng không cười chỉ thẫn thờ vì nhớ về người mẹ quá cố, Thiên Hữu luôn ở kế bên cô dù không nói lời nào nhưng hắn lại nhẹ nhàng ôm cô vào vuốt ve khiến cô dễ chịu hơn. 
Trà gương mặt xanh xao, đôi mắt xưng to khiến cả nhà họ Trịnh lo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-hon-nhan/3360735/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.