Người hầu trong nhà vô tình nhìn thấy hô hào lên nhờ ông bà chủ đến can ngăn. Người thì đầu tóc bù xù, người thì quần áo không còn nguyên vẹn, đánh nhau không ai nhường ai. Thiên Khôi là người chạy đến nhanh nhất kéo Bảo ra nhưng không nổi, Thiên Hữu cũng chạy đến giúp một tay, Bảo lại xé rách cả áo em trai, còn Hữu thì ăn trọn cú tát của Trà. Cả hai đau đến mức tránh xa cuộc ẩu đả ra. Cả gia đình chạy vội đến can ngăn cuối cùng mọi chuyện cũng êm xuôi. 
Thanh Trà cứ nghĩ lần này chắc chắn sẽ bị trả về còn không bị mách lại với ba nhưng không ngờ cả gia đình chồng lại đứng về phía cô mà đánh cho Thiên Bảo tơi tả. Mọi chuyện vượt ngoài sức tưởng tượng của cô, cô vui còn không hết nữa. Thiên Hữu vát cô về phòng, vừa đi hắn vừa hỏi. 
 " Vui lắm hả? Thấy em trai tôi bị đánh chắc cô mừng lắm, gia đình về phe cô nhiều như vậy mà." 
" Chứ tôi vô tội thật mà, em trai anh hóng hách thật đấy chẳng dễ thương như Thiên Khôi, à mà thằng bé vẫn còn giận anh vụ số đo đấy hại chúng tôi phải đo lại từ đầu " 
" Sao lúc đó cô không nói với tôi?" 
Thanh Trà đỏ mặt vờ không nghe thấy rồi đi về phòng, cô nhìn vào gương một hồi lâu rồi xoa xoa những chỗ bị bầm. Thiên Hữu bước vào lấy một ít thuốc trong hũ cao sao vàng thoa lên tay cô. Thấy vậy Trà hỏi. 
" Người giàu cũng dùng cao sao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-hon-nhan/3360721/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.