“Sư phụ, hình như công chúa đã từng quen biết Hoàng thượng?” An Dịch nhỏ giọng nói vào tai Độc Cô Quyết.
(Hoàng thượng ở đây là chỉ quốc sư được phong lên làm.)
Bàn tay đặt trên đùi Độc Cô Quyết hơi siết chặt, Thời Khiêm, không biết ngươi có bao nhiêu bí mật.
Nhìn thấy cô gái mặc áo đỏ bỏ chạy, Thời Nhu cưỡi ngựa đến bên cạnh Thời Khiêm.
“Ta rất vui Hoàng chủ, cũng vui vì gặp Quyết công chúa.”
Thời Khiêm biết Thời Nhu nhất định tới đây để gây chuyện, nhưng cô không chủ động gây rắc rối, cũng không bao giờ sợ phiền phức.
“Cô Thời Nhu.” Hoàng chủ khẽ gật đầu chào hỏi.
Hoàng Thượng là người được lòng dân trước mặt lão hoàng đế, cho dù thái độ lạnh lùng nhưng Thời Nhu cũng không dám nói không.
“Công chúa Quyết, trò chơi sắp bắt đầu, đội của cô đã sẵn sàng chưa?"
Ẩn ý của Thời Nhu là chế nhạo Thời Khiêm không biết cách chơi cầu.
Cách hiệu quả nhất để đối phó với một bông sen trắng như Thời Nhu là phớt lờ cô ấy.
Thời Khiêm liếc nhìn qua các cô gái xinh đẹp, sau đó tập trung vào cô gái có khuôn mặt tròn trịa lần đầu tiên giới thiệu mình.
“Cô Nương, cô có bằng lòng tham gia đội của chúng tôi không?”
Người phụ nữ có khuôn mặt tròn trịa được nhắc đến không ai khác chính là Bạch San San, con của viên quan cảnh cao cấp hai trong triều đại.
Bạch San San tưởng rằng cô đang ảo giác, nhưng thực ra cô đã được chọn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-hon-nhan-emgaubeo/3594960/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.