Mang tới một tấm nệm bọc gấm.
Khí tức trên người Độc Cô Quyết mạnh đến mức hoàng hậu phải quay lại trước khi thốt ra lời.
"Quỳ xuống và phục vụ trà."
"Hoàng hậu, bệ hạ đã từng ra lệnh cho Quyết vương quỳ lên trời quỳ lạy hoàng đế, những người khác không cần phải quỳ."
Lão hoàng đế tuy rằng không thích Độc Cô Quyết, nhưng hắn đã làm ra quá nhiều cống hiến, để không làm cho các tướng lĩnh trong thiên hạ phải kinh hãi, hắn phải bằng mọi giá phải ra vẻ.
Hoàng hậu siết chặt chiếc khăn tay tất nhiên biết về lời dặn này. Chỉ vì biết nên bà càng thêm bất đắc dĩ.
Con trai của bà tuy là hoàng tử nhưng lại không có được vinh dự này, vậy tại sao lại là một hoàng tử tàn tật?
Thái tử sợ mẫu thân mất bình tĩnh nên vội vàng ra ngoài giải quyết ổn thỏa. "Mẹ, hôm nay mẹ nhất định không khỏe, quên mất chuyện này, đến bưng trà."
“Vâng, thưa Thái tử điện hạ.”
Hoàng hậu biết hoàng tử vì nàng mà bước xuống, nhưng nàng thật sự không nuốt nổi hơi thở này.
“Quyết nhi, ngươi không cần quỳ xuống, nhưng công chúa của ngươi phải quỳ xuống.” Hoàng hậu dự định lấy lại thể diện đã bị Thời Khiêm đánh mất trên mặt đất.
Khóe miệng Thời Khiêm nhếch lên, vị hoàng hậu này thật sự không có cung nào cả, sở dĩ cô có thể ngồi vững trên ngai vàng của hoàng hậu trong cung ăn thịt người hoàn toàn là nhờ vào thế lực của mẫu thân.
“Ta và Khiêm Khiêm là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-hon-nhan-emgaubeo/3594932/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.