Sau khi rời khỏi chỗ đó,Nhi bắt taxi quay về trường. Tụi nó lo lắng cho Nhi,nãy giờ cuốn quýt đi tìm. Vừa thấy Nhi quay về tụi nó bớt lo phần nào. Kỳ hỏi:
– Nãy giờ cậu đi đâu thế?
Nhi lắc đầu, hàm ý không có chuyện gì cả,chỉ có đôi mắt cô hơi hướm nỗi buồn không thể diễn tả. Nhi nói với nó:
– Hy, xin phép cho tớ về sớm giùm tớ.
Nó gật đầu đồng ý,vừa định hỏi lí do thì đã thấy Nhi đi mất.
– Venus!
Kỳ bỗng hét lên. 3 nhỏ nhìn Kỳ, Như hỏi :
– Cậu bỗng nhắc tới Venus làm gì?
– Lami vừa đi với Venus đấy!
– … Sao Lami không nói với chúng ta? – My hỏi
– Chắc vì cậu ấy không muốn nói, là chuyện riêng tư của cậu ấy với Venus, chúng ta không nên xen vào.
Kỳ nói xong quay lưng bỏ đi đâu đó. Nó không nói gì, nói với My và Như:
– Hai cậu lên lớp trước đi!
Rồi bỏ đi.
Ở sân sau trường…
Kỳ thấy Lộc đang ngồi thẫn thờ nhìn trời. Kỳ lại gần, ngồi xuống kế bên Lộc. Lộc nhìn qua kế bên,là Kỳ
– Sao cô không lên lớp học?
-…
– Cô đang buồn bực chuyện gì sao?
– Ừ.
– Có thể tâm sự với tôi.
Kỳ không nói gì, cô đưa mắt lên nhìn Lộc. Đôi mắt bạc ấy,lấp lánh,huyền ảo.. Là đôi mắt khiến cô xao xuyến, khiến cô ấm áp.. Cô muốn chạm vào khuôn mặt của anh, tay cô giơ giữa không trúng, nhưng rồi lại rụt lại, cô cúi đầu xuống nhìn đầu gối. Thời gian cứ thế trôi qua, anh và cô vẫn im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-hoc-duong/770640/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.