– Hy! Em chào Tống Nguyệt đi!
– Kỳ! Em đi mua giùm Nguyệt 1 chai nước đi!
– My! Em không biết Nguyệt đang bệnh hay sao mà còn không đi mua thuốc cho cô ấy!
– Như! Em xách cặp giúp Nguyệt đi!
Hôm nay tụi nó như osin riêng của Tống Nguyệt vậy. Còn Tống Nguyệt ngồi đó cười đểu.Thật là quá sức chịu đựng mà! Từ xa tụi hắn đi tới,còn Tống Nguyệt ngồi đó khúc khích cười,như đang chờ xem 1 câu chuyện vui vậy! Tống .. À không,Venus này,cô trả thù 1 cách trẻ con vậy sao? Thật là .. Hắn từ xa thấy tụi nó đang ngồi xụp dưới chân anh Ân và .. 1 cô gái lạ mặt,nhưng rất quen .. Một cái nhìn quen thuộc? Hắn tiến tới gần,nở 1 nụ cười tươi nhất tới gần anh Ân,hắng giọng nói:
– Này! Tại sao mấy cô ấy lại phải là người hầu của anh?
– Tôi không ép! – Giọng anh Ân có ngàn mũi đá lạnh lẽo phóng thẳng vào người đối diện
– Anh ..!
Hắn định giơ cú đấm lên thì nó đứng dậy giữ chặt tay hắn lại
– Thôi đi !
Nói xong nó kéo tay hắn đi chỗ khác.Nó không muốn anh hai nó và người nó yêu phải cãi nhau vì những chuyện cũ liên quan đến nó nữa.Nó mệt mỏi lắm rồi! Suốt thời gian qua nó đã đau khổ đủ rồi! Tại sao anh hai và Bảo không thể hiểu?
Dừng lại tại sân sau của trường,nó cầm chặt tay hắn,giọng có vẻ hơi run run:
– Bảo! Cậu là người tớ yêu,tớ không muốn cậu và người anh của tớ cãi nhau nữa! Tại sao cả 2 người không thể nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-hoc-duong/770635/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.