.. Hắn lái xe đi dọc hết con đường,hắn chỉ muốn tìm 1 chỗ nào đó để tim hết đau,hắn cứ lặng lẽ lái xe đi,hắn dừng xe ven 1 cái hồ nước,hắn ngồi xuống thở dài,cầm 1 viên sỏi ném xuống hồ
– Mình bị sao thế này?
Hắn ngồi đó thẩn thờ,rồi hắn nhắm mắt lại .. Nó tỉnh dậy thì không muốn học nữa và muốn ra cái hồ nước gần đây chơi.Nó bước đi lặng lẽ,nó muốn quên anh nó đi,vì 2 người là anh em ruột,mắt nó ngấn nước,nó quệt đi những giọt nước ấy.Nó nhìn mặt trời rồi nói:
– Sẽ quên được thôi mà!
Nó lại lặng lẽ bước tới bờ hồ,nó thấy 1 dáng người con trai đang tựa mình ở gốc cây,nó lặng lẽ bước đến – là hắn,tên con trai ngồi kế bên nó,nó ngồi xuống bên cạnh,khẽ nói:
– Anh khi ngủ đẹp trai thật đấy!
Nó vén một lọn tóc rũ trên mặt hắn,nó cười nhạt:
– Anh nói xem bây giờ tôi nên làm gì đây? Tim tôi đang nhói lên từng cơn đây! Tôi phải làm gì mới đúng đây? Anh em ruột sao? Là 1 vật rào cản tôi và anh ấy,thà chúng tôi đừng là anh em ruột.. Hức hức ..
Nó bật khóc,nó khóc như để mọi uất ức,cảm xúc của nó ra ngoài hết vậy.Nó khóc thành tiếng,nước mắt giàn dụa.Nó xiết chặt tay hắn,như bao nhiêu cảm xúc của nó dồn vào hết đôi mắt và bàn tay vậy .. Hắn nãy giờ chỉ là nhắm mắt,không hề ngủ,nghe tiếng nó nói chuyện với hắn và nó đã khóc,hắn muốn ngồi dậy an ủi nó,trái tim muốn thế nhưng lý trí không cho phép,hắn vẫn ngồi tựa vào cây .. Nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-hoc-duong/770613/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.