Đang định đi vào nhà thì cô thấy một bông hồng xuất hiện trước mặt mình. Cô giật mình lùi lại phía sau vài bước nhưng không may bước hụt. Lúc cô cảm tưởng mông mình sẽ hôn đất một cách mẹnh mẽ thì có một cách tay đưa ra, nhanh chóng kéo cô lại. Vì bất ngờ bị kéo lại, Ritsuka chưa kịp định thần nên mặt cô rất vui vẻ va phải lồng ngực vững chắc của ai đó. Mùi hương nam tính thoảng thoảng xộc vào mũi cô khiến cô thất thần vài giây. Cũng may người đó lên tiếng khiến cô thoát khỏi giây phút thất thần:
- "Chào." Giọng nam trầm ấm, đầy quyến rũ vang lên.
- "Urie Sogam..." Đẩy người con trai đó ra, Ritsuka ngẩng mặt lên muốn nhìn cho rõ ân nhân đã cứu cái mông mình (==|) thì thấy... Phó Chủ tịch Hội học sinh Urie Sogami.
- "Vậy ra em còn nhớ tôi à?" Urie vẫn như lúc Ritsuka gặp, tay vẫn cầm một bông hồng nhưng chỉ khác là hôm nay cậu mặc một bộ đồ thoải mái hơn nhiều.
- "Tôi đâu bị bệnh trí nhớ kém vả lại cũng do anh nổi tiếng quá mà." Khóe miệng Ritsuka co rút: "Mới gặp hôm qua mà, không nhớ sao được." Câu phía sau Ritsuka hạ thấp âm lượng nói.
- "HẢ? Em vừa nói gì?" Urie giả vờ hỏi. Loài quỷ mạnh hơn loài người rất nhiều nên cho dù Ritsuka có nói nhỏ cỡ nào thì anh cũng nghe thấy, chỉ là anh muốn xem cô sẽ phản ứng như thế nào thôi. (chỉ là anh không muốn thể hiện hoyy:v)
- "A không có gì. Cơ mà tại sao anh lại ở đây." Ritsuka vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-giua-vampire-va-devils/96970/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.