Quản gia Lưu Toàn vội vàng đi tới "Vương phi, không biết người có gì căn dặn?"
"Mời tất cả những thợ may, thợ mộc, thợ thủ công, thợ rèn, thợ đóng giầy tốt nhất thành Trường An đến cho tôi." Truyện được copy tại truyentop.net
"Dạ! Người còn dặn dò gì nữa không ạ?"
"Hậu viện có còn phòng trống không, để một gian cho tôi!"
"Có, cực kỳ nhiều, không biết Vương phi cần phòng đó để làm gì ạ?"
Thất Thất nhấc váy đứng lên, hắng giọng, nói không khách khí "Tôi muốn ở!"
Lưu Toàn nghe thế, lập tức nhìn Thất Thất với vẻ nghi hoặc "Vương phi chẳng phải ở căn phòng này cùng với Vương gia sao?"
"Sao ông quản nhiều chuyện vậy? Có sống cùng với Vương gia hay không ông cũng quản sao?" Uy Thất Thất trừng mắt nhìn, không lẽ lại mọc thêm một tên Ngô Trung Nghĩa nữa.
"Dạ không, lão nô lập tức đi làm!" Quản gia không dám hỏi nữa, cung kính lui ra ngoài.
Ở cạnh phòng vương gia, quản gia dành ra một gian phòng trống, những người được mời đến đều được đưa tới hậu viện của vương phủ, ngoại trừ Thất Thất và Tiểu Đào vào trong phòng ra, không ai biết bọn họ đang nghiên cứu cái gì, chỉ thấy cứ ra ra vào vào liên tục, có rất nhiều vải vóc, gỗ, vật liệu sắt thép được mang tới, quản gia Lưu Toàn trực tiếp phụ trách việc trả bạc, lòng rất mơ hồ, Vương phi đang làm trò quái gì vậy.
Thật ra Uy Thất Thất chẳng làm trò quái gì, chỉ hy vọng có thể tạo ra cuộc sống giống như trước đây của mình mà thôi. Trải qua ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-gianh-hong-nhan-dai-han-nu-tuong-quan-dau-tri-cung-tam-vuong-gia/1404457/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.